"Ông làm thế này là hy sinh hạnh phúc của Duật Nghị." Hoắc Vi Vũ cố đấu tranh lần cuối.
"Nó thích cô nhiều hơn những gì cô tưởng đấy." Tổng thống nói chắc nịch.
Con ông ta là một đứa cả thèm chóng chán với mọi thứ, kể cả phụ nữ. Nhưng hứng thú nó dành cho cô gái này đã vượt quá cả sự cả thèm chóng chán mọi khi rồi.
"Nhưng tôi không thích anh ta, không bao giờ." Hoắc Vi Vũ mở cửa xe rồi bước xuống.
Tổng thống nhếch môi cười ung dung, nói đầy ẩn ý: "Nhưng cô sẽ yêu con cô, còn hơn cả yêu Cố Hạo Đình bây giờ, vì dù sao cũng là cốt nhục."
…
Hoắc Vi Vũ đi về Long Ngự Thành trong trạng thái đầu óc rối ren.
Cô với Cố Hạo Đình phải làm sao đây? Nếu cô nói mọi chuyện cho Cố Hạo Đình, hắn chỉ có thể chọn cách làm phản để tìm đường sống. Vì tình yêu của họ, cô phải hủy hoại hắn thật sao? Lấy danh dự, tiền đồ, mọi thứ của hắn để đổi lấy cô, thậm chí có thể bọn họ chỉ có nhau được vài tháng ngắn ngủi, sau đấy cả hai sẽ không còn gì hết.