"Tư lệnh." Trung tá Thượng gọi.
Cố Hạo Đình thu lại tầm mắt, quay lại nhìn Trung tá Thượng, trầm giọng hỏi: "Đã thu xếp hết chưa?"
"Rồi ạ. Hai ngày nữa Tổng thống nước B sẽ sắp xếp thời gian tiếp Tư lệnh." Trung tá Thượng báo cáo.
"Không được để rò rỉ bất kỳ thông tin nào. Cuộc đàm phán lần này nhất định phải thành công." Cố Hạo Đình nói với vẻ hệ trọng.
"Nhưng nếu…" Trung tá Thượng vẫn còn lo ngại.
"Không nếu gì cả, cứ quyết định thế đi." Cố Hạo Đình nhìn về khung cửa sổ bên phòng Hoắc Vi Vũ, nhưng không còn thấy cô ở đó nữa.
Ánh mắt hắn ảm đạm đi ít nhiều. Hắn dặn dò: "Hủy mọi hoạt động vào ngày mai cho tôi. Đúng 8 giờ sáng ngày kia khởi hành bay đến nước B."
Trung tá Thượng nhìn theo ánh mắt Tư lệnh ra phía ngoài cửa sổ, khẽ hỏi: "Tư lệnh còn thích cô ấy sao?"
Cố Hạo Đình nhìn Trung tá Thượng bằng ánh mắt nghiêm nghị và lạnh lùng: "Đây không phải chuyện cậu có thể can thiệp. Sao, rảnh rỗi quá hả?"