Dường như Cố Hạo Đình nghĩ đến cái gì đó bèn nhoẻn miệng cười, nhìn về phía cô: "Nếu thật sự muốn cảm ơn tôi thì hôm nay đừng chọc tôi giận, đừng chống đối tôi nữa."
"À." Hoắc Vi Vũ cười.
Cố Hạo Đình cảm thấy tiếng "À" này của cô có vẻ muốn từ chối.
Cô cầm lấy điện thoại, bấm số rồi gọi cho Lâm Thừa Ân.
Quả nhiên là cô không định chấp thuận đề nghị của hắn rồi.
"Tiểu Vũ, bây giờ em đang ở đâu vậy?" Lâm Thừa Ân lo lắng.
"Thừa Ân, em không sao đâu. Anh đừng lo lắng."
"Sao anh có thể không lo lắng chứ? Nói địa chỉ đi. Anh đến đón em." Lâm Thừa Ân sốt ruột.
Hoắc Vi Vũ không muốn Thừa Ân xung đột với Cố Hạo Đình nên hạ giọng: "Em sẽ gọi lại cho anh sau." Nói xong thì cô cúp máy.
"Nếu như em không có tình cảm yêu đương gì với cậu ta thì có phải nên cách xa cậu ta một chút không?" Cố Hạo Đình trầm giọng.