Hoắc Vi Vũ cụp mắt xuống. Cô không ngờ anh Hai lại gọi Cố Hạo Đình tới đây.
Chuyện giữa cô và Cố Hạo Đình có quá nhiều khúc mắc mà cô không kể với Thẩm Mặc Thần, cho nên đến bây giờ anh ấy vẫn không biết là đã xảy ra biến cố.
Cô nhìn về phía Cố Hạo Đình. Hắn nhếch miệng cười đầy ẩn ý, dựa vào lưng ghế, đăm chiêu nhìn cô, trong ánh mắt hàm chứa suy nghĩ nào đó mà cô không sao hiểu được và xen lẫn chút trào phúng, tựa như cô chỉ là con mồi trong lòng bàn tay hắn mà thôi.
Hoắc Vi Vũ có dự cảm chẳng lành, cũng không hiểu vì sao hắn lại nhìn mình bằng ánh mắt ấy.
Thôi được rồi. Cô không chọc vào hắn được thì trốn là xong.
Hoắc Vi Vũ quay đầu nói với Thẩm Mặc Thần: "Em không lấy anh ta đâu."
Thẩm Mặc Thần cau mày, trong mắt ánh lên vẻ lo lắng, hạ giọng nói: "Đừng nói linh tinh, chuyện hôn nhân này do em bắt đầu, vì vậy em không thể tùy tiện kết thúc như thế được."