Hoắc Vi Vũ đoán gã tìm cô vì hôm nay cô đi muộn, cái gì nên đến rồi cũng phải đến thôi.
Cô tới phòng Ngụy Tịch Phàm rồi gõ cửa.
Ngụy Tịch Phàm đích thân ra mở cửa cho cô.
"Xin lỗi giám đốc Ngụy, hôm nay tôi dậy muộn." Hoắc Vi Vũ nhận lỗi.
"À." Ngụy Tịch Phàm bật cười: "Không sao, Chủ tịch Cố đã báo với tôi là sáng nay cô sẽ đi muộn rồi. Tôi tìm cô là có việc khác, vào đi."
Hoắc Vi Vũ rũ mắt.
Lại là hắn. Đây chính là quan tâm tỉ mỉ từng li từng tí đúng không? Dù là cô gái nào được đối xử như thế thì cũng sẽ động lòng thôi nhỉ? Cô cũng chỉ là người bình thường thôi mà.
"Tiểu Vũ." Thấy cô đứng đờ người ra, Ngụy Tịch Phàm khẽ gọi.
Hoắc Vi Vũ hoàn hồn lại, vội vàng đi tới chỗ gã.
Gã quay màn hình máy tính ra cho cô xem.