Nhìn máy bay bay xa rồi, Hoắc Vi Vũ rụt đầu vào, ngả người lên ghế, ngẩn ngơ một lúc. Trong đầu cô tràn ngập bóng hình hiên ngang của Cố Hạo Đình, trái tim đập liên hồi trong ngực như trống giục, đầu rối như tơ vò.
Cô vỗ nhẹ vào ghế tài xế, nói với người lính lái xe: "Cảm phiền anh đưa tôi đến bệnh viện Hoa Mỹ."
"Tư lệnh bảo tôi đưa cô về." Người lính từ chối.
"Xe tôi còn đậu ở đó. Cho dù anh đưa tôi về rồi thì chẳng phải tôi cũng vẫn sẽ bắt xe đi lấy xe của mình sao?" Hoắc Vi Vũ giải thích.
Người lính ngẫm nghĩ thấy cũng đúng, bèn chuyển hướng xe, đi đến bệnh viện.
Ngồi trên xe, Hoắc Vi Vũ nghịch điện thoại Cố Hạo Đình mua cho cô.