"Sao em lại đến đây?" Cố Hạo Đình hỏi. Vì vẫn đang ốm nặng nên giọng nói của hắn khản đặc.
Hoắc Vi Vũ ngủ một giấc dậy thì tỉnh táo hơn nhiều, không còn kích động như vừa nãy nữa. Cô bình tĩnh nói: "Tôi cầm kế hoạch đến Cố Thị cho quản lý Tăng ký, anh ấy bảo tôi tới sơn trang Ly Uy, sau đó Trung tá Thượng tự nhận là do anh ta cố ý sắp xếp."
"Ừm." Cố Hạo Đình đáp lại rồi ngồi xuống, ánh mắt ảm đạm hẳn đi. Chiếc chăn mềm tuột xuống để lộ tám múi cơ bụng cường tráng. Và… Dường như nơi đó hơi ngẩng cao đầu.
Hoắc Vi Vũ không dám nhìn kĩ mà quay đầu đi rồi xuống giường.
Cố Hạo Đình nhìn cô chăm chú: "Tí nữa em để bản kế hoạch lại đây, tôi sẽ đưa cho quản lý Tăng ký. Bọn họ họp xong sẽ có kết quả, bao giờ có thì em đến Cố Thị lấy là được."
"Ừ." Hoắc Vi Vũ rũ mắt, không nhìn hắn.
"Mang cái áo trên giá treo qua đây cho tôi." Cố Hạo Đình nói rất tự nhiên.