Hoắc Vi Vũ thấy rất ngạc nhiên, sao an ninh của nơi này lỏng lẻo thế? Hay là bọn họ biết cô đến để đưa tài liệu?
Hoắc Vi Vũ chỉ muốn lấy chữ ký cho nhanh để còn về nộp lại cho sếp mình thôi.
Cô dừng xe trước cửa biệt thự, nhìn quanh bốn phía. Bãi đỗ xe chẳng có chiếc xe nào.
Hoắc Vi Vũ bỗng thấy kì lạ. Chẳng lẽ còn có bãi đỗ nào khác sao?
Cô vào gõ cửa biệt thự.
"Xin hỏi có ai ở đây không?" Hoắc Vi Vũ hỏi thăm rất lịch sự. Song không có ai trả lời cô.
Thật vô lý!
Hoắc Vi Vũ lại gõ cửa lần nữa: "Có ai không?"
Một cô gái mặc đồ người hầu chạy ra, nói với vẻ bối rối: "Có ạ, có ạ. Cô đến đưa tài liệu đúng không? Mời cô lên tầng hai, rẽ phải, vào phòng đầu tiên ạ."
Hoắc Vi Vũ đánh giá cô hầu gái này với ánh mắt hoài nghi: "Cô biết tên tôi à?"
"Cô Hoắc, Hoắc Vi Vũ ạ," Cô hầu gái đáp, khi đối mặt với ánh mắt như dò xét của cô thì vội cúi đầu.
Cảm giác kì lạ nổi lên rõ ràng hơn trong tâm trí Hoắc Vi Vũ.