Có một điều bí ẩn gọi là Định luật hấp dẫn. Có thể tạm hiểu rằng: Bạn nghĩ đến chuyện gì thì chuyện ấy sẽ trở thành hiện thực.
Hoắc Vi Vũ vừa đến cổng Cố Thị thì Cố Hạo Đình cũng đi từ bên trong ra.
Hắn rảo bước rất nhanh, loáng cái đã lướt qua cô, sắc mặt trông có vẻ lạnh lẽo mà nặng nề, mắt đăm đăm nhìn về phía trước, như thể không hề thấy cô ở đó.
Đáy lòng Hoắc Vi Vũ thắt lại. Trong khoang mũi còn vương mùi hương thanh mát khi hắn đi qua.
Cô ngoái nhìn theo bản năng, thấy Trung tá Thượng mở cửa xe để hắn ngồi vào. Động tác của hắn gọn gàng, dứt khoát, chẳng hề mang mảy may lưu luyến. Họ đã trở thành hai người xa lạ thật rồi.
Hoắc Vi Vũ hít sâu một hơi rồi quay người bước vào Cố Thị.
Cố Hạo Đình trông có vẻ cực kì bình tĩnh, nhìn về phía trước với ánh mắt xa xăm.
Trung tá Thượng lên xe, báo cáo: "Cô ấy nói còn ba phút nữa ạ."
Dường như Cố Hạo Đình không nghe thấy lời anh ta nói, hắn hỏi: "Cậu nói xem, cô ấy đến Cố Thị làm gì?"