Hoắc Vi Vũ đến chỗ quản lý khu nhà thì được cho hay camera đã hỏng, không quay được bất cứ cái gì.
Dòng chữ "đậu xanh rau má" nối nhau trải dài tít tắp trong lòng cô.
Cô nổi bão luôn rồi!
"Các người ôm tiền quản lý mà camera hỏng không biết đường sửa, mặc kệ kẻ gian vào tận lễ cưới nhà người ta tặng hoa cúc không quan tâm, bây giờ lại còn nói như thể mình làm đúng lắm?! Sao các người còn dám mặt dày đứng đây giễu võ giương oai cơ chứ?"
Quản lý khu nhà bị mắng như hắt nước vào mặt, chẳng hiểu đầu đuôi câu chuyện ra làm sao.
Tư lệnh bảo nếu có cô gái nào đến đây thì phải để cho cô ấy trút giận. Cô ấy đánh thì im im mà chịu, cô ấy chửi thì lẳng lặng mà nghe.
Bọn họ kiên trì trong im lặng, rồi lại im lặng mà kiên trì.
Hoắc Vi Vũ không lấy được video, mắng cũng chẳng ăn thua gì, đành quay vào xe của Trung tá Thượng.
"Được rồi, có khi là ý trời muốn cô lấy Tư lệnh nhà tôi đấy." Trung tá Thượng cười hì hì.