Hoắc Vi Vũ quay mặt đi, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Ba chiếc xe bọc thép đỗ lại cạnh xe bọn họ.
Một người đàn ông mặc quân phục bước xuống xe, đi đến phía sau Cố Hạo Đình, cúi chào, nói với bộ mặt vô cảm: "Báo cáo Tư lệnh, thủ trưởng bảo tôi đưa Hoắc Vi Vũ đi."
Tia sắc lạnh xẹt qua mắt Cố Hạo Đình, hắn lạnh lùng đáp: "Không cần."
"Nhưng thủ trưởng dặn dò nhất định phải đưa cô ấy về." Người đàn ông kiên trì nói.
Cố Hạo Đình bước xuống xe, tỏa khí thế áp đảo.
Người đàn ông kia nơm nớp lo sợ đứng yên một chỗ, cúi đầu.
Cố Hạo Đình nhìn xuống hắn bằng cặp mắt chim ưng sắc bén: "Nếu tôi không để anh mang cô ấy đi thì sao?"
"Xin Tư lệnh đừng làm khó chúng tôi." Người đàn ông mặt mày ủ ê cầu xin.
"Bây giờ là anh đang làm khó tôi đấy." Cố Hạo Đình cao giọng.
Cấp dưới của Cố Hạo Đình cảnh giác, đồng loạt cầm súng, nhắm vào người đến cướp người.