Hoắc Vi Vũ chợt tỉnh.
Bên tai là tiếng mô tơ "ầm ầm", máy bay có chút xóc nảy.
Lâm Thừa Ân đưa ly nước cho Vi Vũ, quan tâm: "Em tỉnh rồi à, có chỗ nào thấy không thoải mái không?"
Hoắc Vi Vũ quét mắt ra ngoài cửa sổ, nhìn thấy mây trắng dưới máy bay.
Trong lòng cô trào dần cảm giác bực bội, cô cầm lấy ly nước Lâm Thừa Ân đưa đến rồi ném mạnh nó xuống đất.
"Em đã nói không đi là không đi, anh bị điếc hay là nghe không hiểu hả?" Hoắc Vi Vũ bực bội quát.
Lâm Thừa Ân phớt lờ cơn giận của Hoắc Vi Vũ, lấy chứng minh thư từ trong túi ra đưa cho cô: "Đây là chứng minh thư mới của em, sang Mỹ rồi anh sẽ sắp xếp cho em thực tập ở phòng khám, em vẫn có thể làm bác sĩ."
Hoắc Vi Vũ không thèm liếc chứng minh thư lấy một cái, vứt xuống đất, ra lệnh: "Lập tức đổi hướng, quay về."