"Em cầm cho tôi uống." Cố Hạo Đình nói, ánh mắt lóe lên đầy xấu xa.
Hắn khẽ vuốt mu bàn tay cô, cầm chặt những ngón tay nho nhỏ nâng lên trước mặt và đặt xuống nụ hôn ẩm ướt nóng bỏng.
Một dòng điện từ bàn tay chạy dọc lên khiến cho cả người cô run rẩy, trái tim thì rung lên thổn thức không ngừng.
Hắn đang đùa giỡn cô ngày giữa ban ngày đó hả?
"Cố Hạo Đình, anh quá đáng lắm rồi nhé." Hoắc Vi Vũ cau mày toan rút tay ra, nhưng lại bị hắn nắm chặt không buông.
Cố Hạo Đình nhìn Ngụy Tịch Phàm, nhếch môi cười hỏi sâu xa: "Anh có thấy tôi quá đáng không?"
Ngụy Tịch Phàm nhìn giám đốc Trần và trưởng phòng Hà.
Cả hai nơm nớp lo sợ ngồi đó, mồ hôi túa đầy trên trán.