Cảm thấy trạng thái của Hoắc Vi Vũ là lạ, Cố Hạo Đình lật cô lại.
Hoắc Vi Vũ mềm oặt người ngã về phía sau. Hắn ôm vai cô, kéo vào lòng mình.
Hoắc Vi Vũ ngoan ngoãn dựa trên ngực hắn, hai mắt nhắm nghiền, không hề nhúc nhích.
Cố Hạo Đình nhìn thấy máu tươi loang lổ dưới mũi và trên cằm cô thì bỗng trở nên hoảng hốt, đáy lòng đau nhói như có muôn vàn dây leo siết chặt cứa vào. Hắn vội vàng ôm lấy cô rồi lao thẳng ra ngoài.
"Báo ngay cho bác sĩ Nhan chờ ở phòng cấp cứu!" Cố Hạo Đình ra lệnh, sau đó nhìn Hoắc Vi Vũ trong lòng mình. Hắn cau mày, đôi mắt thoáng vẻ lo âu: "Tiểu Vũ, em nhất định không được có chuyện gì!"
***
Phòng VIP, Bệnh viện quân khu.
Hoắc Vi Vũ nằm trên giường, tay cắm kim truyền, sắc mặt tái nhợt. Dường như trong lúc mê man cô vẫn chẳng hề an giấc, bờ mi khẽ rung, hơi thở lúc thì nặng nề, lúc lại yếu ớt, và lồng ngực cũng phập phồng không đều.