"Đây không phải là câu hỏi chỉ được lựa chọn một đáp án mà có thể là cả hai đáp án. Chỉ cần anh xử lý tốt, bất kể ông như thế nào, em cứ khăng khăng không rời khỏi anh là được. Thời gian dài, ông sẽ biết là không thể chia rẽ hai ta."
"Sau đó thì sao?"
Hoắc Vi Vũ cười một tiếng: "Ông chia rẽ em với anh là xuất phát từ tình yêu dành cho anh. Đối với ông, cháu trai rất quan trọng, chắt trai ruột thịt thân thiết nhất đương nhiên cũng rất quan trọng, đúng không?"
"Vậy ý em là gì?" Cố Hạo Đình nghiêm túc nhìn cô.
"Anh tìm cơ hội cho ông một đường lui. Dù sao ông nội vẫn là ông nội, qua thời gian dài, ông nội anh sẽ phải chấp nhận thôi. Anh cũng không có gì hối tiếc, đúng không?" Hoắc Vi Vũ toét miệng cười.
"Em ấy." Cố Hạo Đình gõ nhẽ lên mũi cô: "Đúng là miệng cứng, lòng mềm, vừa rồi sao không nghĩ đến chuyện ăn nói nhẹ nhàng với ông nội anh một chút?"