"Nhưng người anh yêu vẫn luôn là em." Ngụy Ngạn Khang quả quyết.
"Người anh yêu không phải tôi mà là chính bản thân anh, bởi vì anh yêu bản thân mình nên chúng ta mới không kết hôn, bởi vì yêu bản thân mình nên quan hệ giữa anh và Cố Kiều Tuyết cũng không thể lâu dài." Hoắc Vi Vũ lý trí nói.
"Em nhìn nhận anh như vậy sao? Nếu như anhchỉ yêu bản thân thì anhđã không ly hôn với Cố Kiều Tuyết." Ngụy Ngạn Khang phản bác.
Hoắc Vi Vũ hít sâu một hơi, "Tùy anh nghĩ sao cũng được, tôi không thay đổi được suy nghĩ của anh. Tôi với Cố Hạo Đình đã đăng kýkết hôn rồi, ngày 9 tháng 9 mở tiệc mừng, anh muốn tới thì tới."
Hoắc Vi Vũ lướt qua gã, mở cửa.
"Nếu như Cố Hạo Đình sống không được đến ngày 9 tháng 9 thì sao?" Ngụy Ngạn Khang nham hiểm nói.
Hoắc Vi Vũ nhìn về phía hắn, "Ý anh là sao?"
Ngụy Ngạn Khang nhếch môi, "Bà nội anh là phu nhân Ngụy Lan nước S, em biết chứ?"