"Cậu ta thích em, đối xử tốt với em là vì em không ở bên anh, đối xử tệ với em là vì em đã quyết đến với anh." Cố Hạo Đình quả quyết nói. Nói trúng tim đen, nhanh nhạy quyết đoán.
"Không thể nào." Hoắc Vi Vũ thẳng thừng phủ nhận, vô cùng tự tin: "Em từng hỏi anh ta có phải thích em không, anh biết anh ta trả lời thế nào không?"
"Trả lời sao?" Cố Hạo Đình phối hợp hỏi lại.
"Cô xấu như vậy, tôi mù mới thích cô, nói kiểu vậy đó." Hoắc Vi Vũ cạn lời với Tô Bồi Ân, "Em có xấu đâu nhỉ?"
"Đó là vì cậu ta cảm thấy em không thích cậu ta nên mới nói như vậy đấy, cậu ta là một người rất sĩ diện, tự phụ lại còn tham vọng, là người thông minh nên cậu ta biết nếu nói thích em thì em nhất định sẽ châm chọc, sẽ xa lánh cậu ta đó." Cố Hạo Đình phân tích, ánh mắt kiên định, mênh mang.
Hoắc Vi Vũ cảm thấy những lời hắn nói đều là thật.