"Mẹ Lâm có biết không?" Hoắc Vi Vũ lo lắng hỏi.
Lâm Thừa Ân lắc đầu, ánh mắt càng thêm buồn bã: "Mẹ vẫn chưa biết. Anh không dám nói, em cũng biết anh là con một, giờ lại thế này, mẹ sẽ không chịu nổi."
Hoắc Vi Vũ hiểu điều đó: "Anh kết hôn với anh ta có phải hơi vội vàng rồi không? Cũng phải để mẹ Lâm chuẩn bị tâm lý chứ."
"Không kết hôn, anh ta sẽ không thả anh ra ngoài." Lâm Thừa Ân cúi đầu đáp.
Hoắc Vi Vũ cảm thấy dường như Lâm Thừa Ân không hề cam tâm tình nguyện. Nhưng trước đây anh ấy từng nói mình thích một người đàn ông.
"Người lần trước anh nói thích có phải là anh ta không?" Hoắc Vi Vũ nghi ngờ hỏi.
"Có rất nhiều kiểu thích, quý mến, có thiện cảm, yêu thích... đều gọi chung là "thích" cả. Anh thích em, cũng thích anh ta, nhưng..." Lâm Thừa Ân ngập ngừng, nói như thể đã chấp nhận số phận: "Sự việc đã đến nước này, anh chỉ còn cách đi bước nào tính bước nấy thôi."