Mười mấy vệ sĩ đứng xung quanh một cái bàn dài năm mét, rộng hai mét.
Ngồi ở bàn có Duật Cẩn, Thư Nhã - vợ Duật Cẩn, Duật Ái - con gái Duật Cẩn, Duật Nghị - con trai Duật Cẩn, còn có một vị khách là Tô Bồi Ân.
Quyền Linh cung kính đưa cô đến trước mặt họ.
"Thưa tổng thống, phu nhân tổng thống, cậu Duật Nghị, cô ấy là con gái tôi, Hoắc Vi Vũ." Quyền Linh giới thiệu.
"Ngồi đi." Thư Nhã hất cằm về phía vị trí đối diện.
Quyền Linh ngồi đối diện Thư Nhã, Hoắc Vi Vũ kéo ghế ra, ngồi trước mặt Duật Nghị.
Duật Nghị rất vui, nhoẻn miệng cười, "Hoắc Vi Vũ, thật không ngờ cô là con gái của dì Thanh."
Hoắc Vi Vũ ngẩng đầu, nhìn về phía Duật Nghị. Người suýt chút nữa trở thành chồng cô lại là em cùng mẹ khác cha với cô.
"Đã lâu không gặp." Hoắc Vi Vũ thản nhiên chào hỏi. Cũng may là ít nhất cô không ghét gã.