"Em muốn anh làm thế nào?" Cố Hạo Đình trầm giọng hỏi.
"Không dễ cân bằng quan hệ giữa hai điểm, phải là quan hệ giữa ba điểm mới đủ vững chắc. Em muốn để mẹ em trở thành điểm thứ ba. Anh tha cho Duật Cẩn, nhưng lại kìm hãm ông ta. Vẫn để Duật Cẩn làm Tổng thống nhưng phải giám sát hành động của ông ta, đảm bảo sự an toàn của chúng ta, cũng đảm bảo hòa bình cho đất nước." Hoắc Vi Vũ nói ra suy nghĩ của mình.
"Nếu ông ta vẫn muốn đẩy chúng ta vào chỗ chết thì sao?" Cố Hạo Đình thử thăm dò ý kiến của cô.
"Vậy thì chứng tỏ mẹ em đã mặc kệ chuyện sống chết của chúng mình, em còn cần gì phải quan tâm đến chuyện sống chết của bà ấy, tim ai chẳng là máu thịt?" Hoắc Vi Vũ nói, vành mắt đỏ hoe.
Cố Hạo Đình gật đầu: "Được rồi, mọi chuyện đều nghe theo em."
Hoắc Vi Vũ mỉm cười, cô rất thích Cố Hạo Đình hiện tại. Thực ra Cố Hạo Đình là người biết lý lẽ, chỉ là trước đây cô không nói lý lẽ với hắn mà thôi.