Tô Bồi Ân lười biếng đứng bên cửa sổ, lắc nhẹ ly rượu vang trong tay, nhìn máy bay của Cố Hạo Đình bay lên bầu trời. Đôi mắt hồ ly nheo lại, trong lòng vô cùng khó chịu.
Y có chỗ nào không bằng Cố Hạo Đình, mà Hoắc Vi Vũ thậm chí còn không thèm nhìn thẳng vào y lấy một cái?
Đây là lần đầu tiên y ăn quả đắng từ một người phụ nữ. Chuyện này đã giáng một đòn nghiêm trọng vào lòng tự tôn và kiêu ngạo của y.
Y gọi đi một cú điện thoại, đối phương lập tức nghe máy.
"Cô thích tôi, hay là thích Cố Hạo Đình?" Tô Bồi Ân cuồng ngạo hỏi.
"Anh." Dennis Sophie nói không cần nghĩ.
Nghe được đáp án này, Tô Bồi Ân chẳng hề vui vẻ. Y hỏi với giọng điệu hờ hững: "Vì sao?"
"Em không thể quên được anh, cho nên chẳng thể nào thích Cố Hạo Đình." Dennis Sophie nũng nịu đáp.
"Cô không thấy câu nói này rất dối trá à?" Tô Bồi Ân đả kích không khoan nhượng.