Hoắc Vi Vũ nhìn chằm chằm tờ giấy của Cố Hạo Đình. Một dòng nước ấm dịu dàng lan tràn trong đôi mắt.
Khóe miệng hơi hơi nhếch lên, cô thích hắn trông nom cô, cũng thích hắn mớm thuốc cho cô, càng thích bộ dạng trừng mắt trách móc cô không hiểu chuyện của hắn.
Nhưng những gì cô thích bây giờ đã thành nuối tiếc vì trước đây không biết quý trọng.
Hoắc Vi Vũ đứng dậy, vào toilet đánh răng rửa mặt, ăn mì tôm xong thì ngoan ngoãn uống thuốc.
Trước đây, cô cực kì ghét uống thuốc. Cho dù ba dụ dỗ, lừa cô, cô cũng kiên quyết không uống.
Trong trí nhớ của cô, thuốc rất đắng, là thuốc độc, uống sẽ chết. Nhưng thuốc Cố Hạo Đình mua lần này khi ngậm trong miệng thì cô lại cảm thấy ngọt vô cùng.
Có câu gì mà "Không quan tâm đến tình yêu vĩnh cửu, chỉ cần biết đã từng có nhau". Nhưng cô chỉ quan tâm đến tình yêu vĩnh cửu, muốn có tình yêu vĩnh cửu.