Ngày mai Hoắc Vi Vũ phải tham gia lễ tế, cô sợ mất ngủ hôm sau sẽ uể oải. Buổi tối, cô đặt đồng hồ báo thức sáu giờ sáng, hít một hơi thật sâu mùi thơm mát tỏa ra từ lọ thuốc hít, sau đó lên giường nằm. Chỉ mất ba giây cô đã tiến vào giấc ngủ.
Sáng sớm, sau khi đã ngủ no mắt, cô bị đánh thức bởi tiếng đồng hồ hẹn giờ. Cô chọn một chiếc váy dài màu trắng đã có từ rất lâu. Đây là chiếc váy rất đẹp bố mua cho cô vào sinh nhật mười sáu tuổi, tà váy có hình hoa sen.
Cô cho rằng bố mẹ đều đã qua đời, nên cực kỳ ghét màu trắng. Cô đã vứt hết quần áo, váy vóc có màu trắng trong nhà, chỉ để lại duy nhất chiếc váy này, bởi vì bố đã mua nó cho cô.
Hoắc Vi Vũ thay đồ, vệ sinh cá nhân xong liền đến nhà tổ nhà họ Hoắc.
Từ xa cô đã nghe thấy tiếng niệm Phật đều đều. Đạo sĩ đang làm lễ.