Cô nôn nóng sắp phát khóc rồi.
"Cô có kêu ca với tôi cũng vô dụng, tôi phải làm việc theo quy trình." Y tá nói với vẻ vô tội.
"Được rồi, giờ cô nói cho tôi biết phải tìm ai, ai mới giải quyết được chuyện cho tôi?" Hoắc Vi Vũ nói mà mắt đỏ hoe.
"Cô đi hỏi bác sĩ trưởng khoa ngoại đi." Y tá đề nghị.
Hoắc Vi Vũ lao về phía phòng trưởng khoa ngoại, nhưng trong phòng không có ai, cô lại chạy ra quầy y tá.
"Xin hỏi trưởng khoa hiện giờ đang ở đâu?" Hoắc Vi Vũ gấp gáp hỏi.
Y tá trưởng nhìn cô, đáp một cách máy móc: "Trưởng khoa rất bận, xin hãy liên hệ bác sĩ điều trị chính của bệnh nhân."
"Bạn tôi hiện đang nằm trong phòng cấp cứu, đến cả một bác sĩ cũng không có, bảo tôi làm sao mà liên hệ được với bác sĩ chính." Hoắc Vi Vũ bực bội nói.
"Tất cả các bác sĩ đều rất bận, cô tưởng chỉ có một mình bệnh nhân nhà cô thôi sao? Có lẽ hiện giờ đang bố trí, cô kiên nhẫn chờ chút đi." Y tá trưởng sốt ruột nói.