Hoắc Vi Vũ dốc hết sức ngồi sụp xuống, kẻ cầm đầu lại đâm hụt. Gã không có thời gian đâm thêm lần nữa, đành phải tức tốc chạy đi.
Hoắc Vi Vũ nhìn về phía Tiểu Ba, cô ấy vẫn hôn mê bất tỉnh nằm dưới đất.
Hoắc Vi Vũ nhói tim, Tiểu Ba đã chịu đòn thay cô, nếu không có Tiểu Ba, người hiện giờ nằm dưới đất, bị rạch mặt, đâm mù mắt chính là cô.
"Có ai không, giúp tôi đưa cô ấy đến bệnh viện." Đôi mắt Hoắc Vi Vũ đỏ ửng, cô quay đầu nói với cảnh sát đang chạy tới.
Cảnh sát hỗ trợ đưa Tiểu Ba lên xe, đưa đến bệnh viện.
Hoắc Vi Vũ gọi cấp cứu: "Xin chào, bạn của tôi bị đánh hôn mê bất tỉnh, cần cấp cứu, khoảng chừng mười lăm phút nữa sẽ tới cửa bệnh viện, giờ đang trên xe cảnh sát."
"Cô chờ một lát, tôi sẽ chuyển tiếp cuộc gọi cho quầy lễ tân bệnh viện ngay bây giờ." Người trực tổng đài đáp.
"Cảm ơn."
Sau năm hồi chuông, điện thoại được chuyển tiếp.