Trình Dật im lặng.
"Đây là chuyện lớn. Tôi cảm thấy ngài ấy có quyền được biết." Trình Dật nói với vẻ có lỗi.
"Anh ấy đã có nhiều việc phải lo lắm rồi, tôi sợ anh ấy sẽ phân tâm dẫn đến xử lý chuyện của mình không tốt, gây ra tổn thất cho anh ấy." Hoắc Vi Vũ muốn thử thuyết phục Trình Dật.
Trình Dật không nói gì.
Hoắc Vi Vũ hiểu anh ta là cấp dưới của Cố Hạo Đình, như Thiên Lôi mà Cố Hạo Đình sai đâu đánh đó, biết chuyện không báo chẳng khác gì kháng lệnh.
"Thế này đi Trình Dật, chờ tôi xác định đã. Nếu Cố Hạo Đình là anh trai tôi thì anh về báo cáo, còn không phải thì không cần vẽ chuyện ra, được không? Như vậy anh sẽ không vi phạm kỷ luật quân đội, mà còn giảm bớt được gánh nặng cho anh ấy nữa, thế nào?" Hoắc Vi Vũ lo lắng nói.
"Được rồi, tôi sẽ không nói lung tung."
"Anh tìm cho tôi một sợi tóc, hoặc máu của anh ấy là tốt nhất, nhé? Tôi sẽ đi làm giám định huyết thống trước." Hoắc Vi Vũ nói chắc nịch.