Phòng tổ chức hội nghị rất lớn, người đông nghịt, bên trong kê mấy chục cái bàn. Trên mỗi bàn ăn đều đã chuẩn bị hoa quả, bánh ngọt và đồ ăn vặt. Ngoài ra còn đặt bảng tên màu đỏ để phân loại dựa theo loại hình xí nghiệp, ví dụ như công ty hóa chất ngồi với công ty hóa chất, công ty may mặc ngồi với công ty may mặc, công ty IT ngồi với công ty IT...
Hoắc Vi Vũ ngồi xuống ghế ở khu đầu tư tài chính. Tăng Khải Kỳ cũng ngồi xuống đối diện cô, mỉm cười thân thiện hỏi: "Bây giờ em đang làm gì? Tự đầu tư sao? Tôi nhớ ba em là bác sĩ, còn là viện trưởng bệnh viện quân khu nữa nhỉ. Tôi tưởng rằng em cũng làm bác sĩ, dù sao trước kia em cũng từng nói muốn làm bác sĩ mà."
Hoắc Vi Vũ không muốn ôn chuyện với anh ta. Cô đã có quá nhiều chuyện lộn xộn vớ vẩn rồi, không muốn chọc vào một vài người ngày xưa nữa.
Hoắc Vi Vũ nhếch miệng cười, nhưng lời nói lại toát lên vẻ lạnh lùng: "Lời phụ nữ nói mà anh cũng tin à?"