"Ừm." Cố Hạo Đình đáp một tiếng, dời tầm mắt ra phía cửa, sau đó nhíu mày nói với Hoắc Vi Vũ: "Tôi phải họp rồi, tối muộn sẽ gọi lại sau."
"Chú ý nghỉ ngơi." Hoắc Vi Vũ dịu dàng nhắc nhở.
Cố Hạo Đình mỉm cười, nụ cười rất nhạt.
Hắn cúp điện thoại.
Hoắc Vi Vũ cất điện thoại vào trong túi xách, lấy ra một viên thuốc tránh thai lần trước còn thừa rồi hòa vào nước uống, sau đó lên giường nằm.
Cô đang nghỉ ngơi thì bỗng vang lên tiếng gõ cửa.
"Cộc, cộc, cộc."
Cô đứng dậy đi ra cửa, đề phòng nhìn qua mắt mèo, người tới là Trình Dật.
Cửa mở ra, Trình Dật đẩy xe đi vào.
Anh ta thấy sắc mặt Hoắc Vi Vũ không ổn, ánh mắt chợt nặng nề khác thường, đầu mày hơi nhíu: "Tư lệnh dặn tôi đưa cơm tối cho cô, có bò bít tết, tôm hùm Úc, gan ngỗng, rượu vang và salad hoa quả, ngài ấy bảo cô ăn nhiều một chút."
"Cảm ơn, vất vả cho anh rồi." Hoắc Vi Vũ lịch sự gật đầu.