Y không ngờ quan hệ giữa cô và Cố Hạo Đình lại là như thế. Việc này quá bất ngờ và đã vượt quá tiêu chuẩn của y, trong lòng y âm ỉ khó chịu: "Để tôi cân nhắc đã."
Hoắc Vi Vũ cười khẩy, châm chọc: "Thích tôi, cũng phải nhìn lại xem anh được mấy cân mấy lạng, năm mươi tỷ còn không có, lấy đâu ra tự tin theo đuổi tôi? Dù hai ta đã quan hệ, nhưng anh chỉ dám dùng thuốc, có thú vị không?"
Hoắc Vi Vũ cúp điện thoại.
Tô Bồi Ân nhíu mày nhìn điện thoại di động của mình.
Cô nàng này đúng là... gợi đòn quá mức.
Hoắc Vi Vũ đi vào toilet, cô đứng dưới vòi hoa sen, để mặc nước cọ rửa thân thể mình. Cô đứng rất lâu, lâu đến mức da trên ngón tay nhăn nhúm hết cả.
Cô lê cơ thể mệt nhoài trở lại giường, dường như nghĩ đến điều gì, cô vội vàng nhấc máy gọi lễ tân.
"Xin chào, tôi là khách ở phòng 1808, tôi muốn đổi ga giường và chăn."
"Vâng, xin cô đợi một chút."