"Không thể đổi ly nhỏ thì lắm mồm như thế có tác dụng gì? Anh cũng đâu phải là bộ đội." Hoắc Vi Vũ nhận lấy ly từ tay y.
Nhờ người không bằng nhờ mình, cô dứt khoát uống cho xong.
Y đưa thêm cho cô một ly nữa, chỉ trích thẳng mặt: "Cô chẳng biết xem xét tình hình gì cả, đi làm bao năm như thế có phải phí hoài rồi không? Có nhân viên như cô đúng là điều bất hạnh của công ty."
Hoắc Vi Vũ cầm ly rượu y đưa, khóe miệng hơi nhếch lên. Rượu vào bụng, men say khiến gương mặt cô hơi ửng đỏ, ánh nhìn mê li, mang theo sự quyến rũ khôn tả.
"Sau khi thắng cuộc, tôi sẽ từ chức không làm nữa. Có sếp như anh tôi cũng không dám theo." Hoắc Vi Vũ ngửa mặt, uống rượu trong ly.
Ánh mắt Tô Bồi Ân tự dưng sắc bén hẳn lên, y nắm lấy cổ tay Hoắc Vi Vũ khiến ly rượu được cầm lỏng lẻo trong tay cô rơi xuống đất vỡ choang.
Ly rượu vỡ tan tành, mùi rượu ngào ngạt tỏa ra.