Hoắc Vi Vũ chẳng mong đợi gì vào bất ngờ của Tô Bồi Ân. Vốn định gắng gượng tham gia bữa tiệc với công ty, nhưng xem tình hình này, cô không cần phải đi nữa.
Sau khi Tô Bồi Ân đi khỏi, Hoắc Vi Vũ nằm ngây ra trên ghế sofa. Cô nhớ đến Cố Hạo Đình, nhớ lại sự dịu dàng, vẻ ngang tàng của hắn, cùng động tác ra vào đầy cảm giác tiết tấu đêm qua...
Đúng rồi, cô chưa mua thuốc!
Hoắc Vi Vũ bật dậy ra khỏi nhà, đi tới hiệu thuốc gần đó mua thuốc tránh thai khẩn cấp trong vòng bảy mươi hai giờ cùng một ít men tiêu hóa, tiện thể còn mua luôn hai hộp bao cao su.
Vừa bước ra khỏi hiệu thuốc, điện thoại di động của cô bỗng đổ chuông, người gọi là Tô Bồi Ân.
"Chuyện gì?" Hoắc Vi Vũ lạnh nhạt hỏi.
Tô Bồi Ân nhíu mày, nói với giọng không được vui lắm: "Từ chỗ cô đến công ty cùng lắm mất nửa tiếng đồng hồ, giờ đã gần một tiếng rồi, còn bao lâu nữa mới đến?"
"Hôm nay tôi không khỏe, không định đến, xin lỗi." Hoắc Vi Vũ từ chối thẳng thừng.