Hắn trở nên mạnh mẽ là để cho cô một bến cảng tránh gió bình yên, để chở che cô vô ưu vô lo, không còn đau khổ.
Khi mệt mỏi, chỉ nghĩ đến cô mới khiến hắn ấm áp hơn. Về một mái nhà không có cô, dù là ai đi chăng nữa cũng chẳng thể khiến cho thể xác và tinh thần hắn được vỗ về. Hắn không cần cô gái hợp với mình nhất, hắn chỉ cần cô, từ trước đến nay vẫn là như vậy.
Hắn áp tay lên bụng cô, xoa nhè nhẹ. Nếu tình yêu của cô chết mòn vì con của bọn họ mất đi thì hắn lại cho cô một đứa con nữa, được chứ?
Có con làm mối dây ràng buộc, có lẽ cả đời này cô sẽ không rời bỏ hắn.
…
Sáng hôm sau, Hoắc Vi Vũ bị tiếng chuông điện thoại đánh thức. Cô mở to mắt nhìn sang bên cạnh, Cố Hạo Đình đã không còn ở đây nữa.
Điện thoại di động của cô đặt trên tủ đầu giường phía hắn nằm. Hoắc Vi Vũ qua đó lấy thì thấy bên dưới có một tờ giấy với chữ viết là của Cố Hạo Đình.
Cô nhặt tờ giấy lên xem.