Sau khi chơi được nửa giờ, Hoắc Vi Vũ nhìn người đàn ông ngồi đối diện bằng ánh mắt đăm chiêu. Đôi mắt đen láy của cô hơi híp lại.
Người đó còn khá trẻ, chỉ khoảng hai bảy, hai tám tuổi, đeo kính mắt, trông rất nhã nhặn, nói ít và khá trầm tính. Tính nết người này cực kì tốt, dù đã thua cô hơn một triệu mà vẫn rất bình tĩnh.
Hắn đập tiền cũng không bừa bãi, rất lý trí, không hề kích động. Chỉ có điều khi thấy bài mình đẹp thì hắn sẽ đập tiền vào rất máu.
Nhưng hắn lại không được may cho lắm, lần nào bài hắn đẹp, bài của Hoắc Vi Vũ còn đẹp hơn. Cho nên bao nhiêu tiền của hắn đều vào túi cô hết.
"Một triệu, theo không?" Trình Dật trầm giọng nói, rồi nhìn Hoắc Vi Vũ với ánh mắt ăn chắc.
Hoắc Vi Vũ nhìn qua bài hắn. 9, 10, J, K, lá bài đang úp không biết là lá nào. Còn bài của cô là 10, J, Q, K, con bài chưa lật là Át. Dù hắn có đủ dây thì cũng không hơn được cô.