Bây giờ Hoắc Vi Vũ đã hiểu vì sao Tô Bồi Ân lại hào phóng đến mức cho mỗi nhóm bọn họ một khoản tiền một triệu rồi chẳng thèm quan tâm đến nữa. Thì ra y đã nắm rõ bối cảnh của bọn họ trong lòng bàn tay từ lâu.
Y mới là kẻ kiếm lời sau cùng. Đầu tư hai triệu, chỉ trong vòng một tháng mà lợi nhuận đã tăng lên gấp mấy lần.
"Giám đốc Tô đã cho tôi lợi ích rất lớn rồi. Năng lực của tôi không đủ thì tôi chịu thua thôi." Hoắc Vi Vũ gật đầu, đi lướt qua y mà về, vẻ mặt chẳng chút thay đổi.
"Cô không dựa vào Cố Hạo Đình thì vẫn còn cách khác để vượt qua bọn họ, có muốn nghe không?" Tô Bồi Ân đứng sau lưng cô bỗng nói.
Hoắc Vi Vũ liếc về phía y.
Tô Bồi Ân mỉm cười, khóe miệng nhếch lên đầy ngông cuồng, buông một chữ tựa như nói đùa: "Bán."