Ánh nhìn sắc bén lóe lên trong đáy mắt Hoắc Vi Vũ. Cô bước nhanh về phía trước, giật lấy điện thoại của trưởng thôn: "Sao anh lại nhúng tay vào chuyện của tôi? Anh rảnh rỗi đến thế à? Dù tôi có gặp trắc trở, có thất bại thì cũng tự tôi chịu lấy! Có đời ai thuận buồm xuôi gió mãi được đâu!" Hoắc Vi Vũ quát lên.
Lồng ngực cô phập phồng dồn dập vì tức giận. Cô vô cùng, vô cùng, vô cùng không thích chuyện tất cả những gì liên quan đến mình đều nằm trong sự điều khiển của Cố Hạo Đình. Như vậy chỉ khiến cô cảm thấy mình cực kì, cực kì, cực kì vô dụng. Vất vả lắm cô mới quyết định buông bỏ tất cả để giải thoát mà.
Đầu dây bên kia im lặng hồi lâu.
"Cô này, tuy tôi không biết cô đang nói gì, nhưng phải trả tiền trước và ký hợp đồng trước, nếu không trả trước và không ký hợp đồng thì khỏi thuê mướn gì nữa." Giọng nói sang sảng của phụ nữ trung niên vang lên ở đầu dây bên kia.
Hoắc Vi Vũ hơi khựng lại: "Xin hỏi chị là?"