Hắn cũng từng nghĩ đến chuyện trả lại tự do cho cô, để cô an toàn sống ngoài vòng cuộc chiến. Hắn cố tình tỏ ra xa cách, lạnh nhạt, vô tình. Nào ngờ, lúc thấy cô ở bên Tô Bồi Ân, hắn không bình tĩnh nổi, cảm xúc, tâm trạng không còn nằm trong sự kiểm soát của lý trí.
Có lẽ cho dù không phải Tô Bồi Ân mà là một người đàn ông khác, hắn cũng không chịu nổi. Hắn đã yêu cô đến phát điên rồi. Không có cô, dù làm gì hắn cũng cảm thấy không có ý nghĩa.
Cố Hạo Đình rũ mắt, không đáp lời cô. Nét bi thương nhàn nhạt vụt qua đáy mắt hắn.
Thấy hắn im lặng, Hoắc Vi Vũ cũng không nói nữa, tiếp tục ăn cơm. Mười phút sau, cô bỏ đũa xuống. Cố Hạo Đình nhìn khay cơm sạch bong của cô mà thấy ấm lòng.
"Em có còn muốn mua lại di vật của cha mẹ không?" Cố Hạo Đình hỏi.