Hoắc Vi Vũ đọc hết nhật ký công tác của Tiểu Ba rồi viết nhận xét.
Tiểu Ba làm việc rất chăm chỉ, nghiêm túc, nhưng thường không nắm được trọng tâm công việc. Dù sao cô ấy cũng mới đi làm chưa lâu, còn thiếu kinh nghiệm.
Hoắc Vi Vũ chỉnh lý lại tài liệu rồi viết vài phương án cải thiện dựa theo những vấn đề đã liệt kê.
"Cốc cốc cốc." Có tiếng gõ cửa.
Cô ngẩng đầu lên, thấy Cố Hạo Đình đứng ở cửa nhìn mình với vẻ đăm chiêu. Cô quay lại nhìn màn hình máy tính, hỏi với giọng giải quyết công việc: "Có chuyện gì không?"
"Dù bận cũng phải ăn cơm chứ." Cố Hạo Đình trầm giọng nói, bước vào phòng.
"Làm xong việc tôi sẽ ăn." Hoắc Vi Vũ nói, mắt không buồn nhìn hắn, tay gõ lạch cạch trên bàn phím.
Cố Hạo Đình rất kiên nhẫn ngồi trên sofa. Thật ra bản thân sự tồn tại của hắn đã khiến bầu không khí xung quanh thay đổi, như có sức hút làm người ta không thể ngó lơ.