Tô Bồi Ân nhìn Hoắc Vi Vũ chằm chằm, thấy rõ nụ cười nở bừng trên môi cô.
Y bước đến bên sofa, lấy lại gối của mình.
Hoắc Vi Vũ còn đang nhìn đăm đăm vào màn hình di động trong tay nên chẳng thèm ngó ngàng gì tới y.
Đôi mắt Tô Bồi Ân thoáng tỏ ra không vui, y cầm gối đập lên đầu cô một cái.
Hoắc Vi Vũ hoàn hồn, cau mày nhìn y: "Sao đang yên đang lành lại đánh tôi?"
"Tin nhắn của Cố Hạo Đình hả?" Tô Bồi Ân ung dung hỏi, có vẻ cực kì chắc chắn.
Hoắc Vi Vũ cụp mắt xuống, cất điện thoại đi: "Mắc mớ gì đến anh?"
"Có cần tôi phân tích thế giới nội tâm chân thực của cô lúc này không?" Tô Bồi Ân ngồi cạnh Hoắc Vi Vũ.
Hơi thở bỗng phả tới gần làm Hoắc Vi Vũ nhớ lại nụ hôn trước đó của Tô Bồi Ân. Cô nhích sang bên cạnh đầy cảnh giác, cầm sẵn chiếc gối trong tay. Nếu y dám hôn cô lần nữa thì cô sẽ quật chiếc gối này vào đầu y.