Đôi con ngươi Cố Hạo Đình thoáng hiện lên nét cảm xúc khó nắm bắt, đáy mắt tựa sông băng nay dần tan ra rồi lắng đọng thành một màu tăm tối đen thẳm.
Hoắc Vi Vũ rút tay về. Cô đã nói hết những lời cần nói. Cô biết EQ mình không cao, không biết cách bày tỏ, nên chỉ muốn nói ra suy nghĩ chân thực của mình thôi. Hắn có đón nhận hay không cũng không quan trọng.
Cố Hạo Đình đứng thẳng, lông mày nhíu chặt, tay nắm chặt hộp thuốc, cả người toát lên khí thế thâm trầm và dứt khoát.
"Hạo Đình, thôi mà anh. Cô ấy chỉ có ý tốt thôi. Chúng ta dĩ hòa vi quý, không xung đột với Tô Bồi Ân cũng tốt mà." Dennis Sophie đứng sau lưng Cố Hạo Đình, dịu dàng nói.
Cố Hạo Đình quay lại nhìn Dennis Sophie: "Cô có biết thân phận thật của Tô Bồi Ân không?"
"Trước kia khi anh ta đầu tư ở nước G, cha em đã điều tra thân phận của anh ta, nhưng chỉ biết anh ta là người nước M thôi, ngoài ra tất cả đều trắng xóa." Dennis Sophie đáp.