Tô Bồi Ân ra mở cửa.
"Ngài Tô, có thể ra ăn cơm rồi ạ." Quản gia cung kính nói, sau đó ngẩn ra khi nhìn lên mặt của Tô Bồi Ân: "Thưa ngài, mặt của ngài…"
Tô Bồi Ân thở dài bất đắc dĩ: "Thư ký nhà tôi đánh, rồi tôi sẽ dạy dỗ cô ấy, xin đừng ngạc nhiên. Lấy cho tôi một ít đá lạnh là được."
"Vâng."
Hoắc Vi Vũ đánh răng xong bước ra, trừng mắt lườm Tô Bồi Ân.
Y cầm túi chườm đá đắp lên mặt rồi nhìn cô như có điều suy nghĩ. Ánh mắt ấy nặng nề đến mức khiến cho cô cảm thấy vô cùng áp lực.
"Là anh sai trước." Hoắc Vi Vũ nói.
Y ném túi chườm đá vào thùng rác gây ra tiếng động lớn.
Hoắc Vi Vũ chau mày nhìn y.
"Đi thôi, ăn cơm trước đã." Tô Bồi Ân nói rồi đi ra phía cửa.
Hoắc Vi Vũ nghĩ Cố Hạo Đình và Dennis Sophie cũng sẽ ra ngoài ăn cơm nên chẳng muốn đi chút nào: "Lát nữa anh mang đồ ăn về cho tôi là được."
Tô Bồi Ân nắm cánh tay cô, kéo đi: "Tôi không muốn cả phòng ngủ toàn là mùi lạ."