Cố Hạo Đình lạnh lùng nhìn Duật Cẩn, nói chẳng nể nang gì: "Tổng thống khua chiêng gióng trống gọi tôi đến đây không phải là để xem ông diễn trò chứ?"
"Ấy, sao lại nói thế, chắc cậu hiểu lầm thôi. Ban nãy có người nói là một thanh niên làm hỏng xe của cậu, thiết nghĩ chắc chẳng ai dám động vào đồ của cậu ngoài thằng con trời đánh nhà tôi, nên tôi mới nghi ngờ nó." Duật Cẩn giải thích.
Cố Hạo Đình đi lướt qua Duật Cẩn, tới trước mặt Hoắc Vi Vũ, hỏi: "Em tự nguyện hay không tự nguyện?"
Hoắc Vi Vũ nhìn hắn với vẻ khó hiểu. Nhìn vào đôi mắt đen như mực đó, cô không đoán ra hắn đang nghĩ gì.
"Cô ấy là con dâu tương lai nhà tôi, có gì mà tự nguyện với không tự nguyện chứ. Vợ chồng nào chẳng làm mấy chuyện này. Hạo Đình, cậu hỏi thế là có ý gì?" Duật Cẩn xen vào với vẻ không vui.