"Bây giờ đã 9 giờ rồi, có mỗi tối nay thì ngắn quá." Duật Nghị không đồng ý.
"Từ 9 giờ hôm nay đến 7 giờ sáng mai, được chưa?" Hoắc Vi Vũ hỏi lại, trong lòng thấy hơi căng thẳng.
"Được." Duật Nghị đồng ý.
"Hứa rồi đấy, không được hối hận đâu. Tôi chơi với anh đến 7 giờ sáng mai thì anh không được chọn tôi." Cô cẩn thận nhắc lại lần nữa.
"Biết rồi, biết rồi mà. Nếu cô không tin thì lát nữa tới đây tôi ký một bản cam kết cho, tôi mà không làm được thì sẽ nhảy xuống biển cho cô xem. Như vậy cô hài lòng rồi chứ?" Duật Nghị bắt đầu mất kiên nhẫn.
Hoắc Vi Vũ thở phào một hơi. "Không hài lòng, rơi xuống biển khó tìm lắm, nhảy lầu đi cho dễ thấy. Anh mà không thực hiện đúng giao hẹn thì phải nhảy lầu, mà phải là tòa nhà cao 20 tầng trở lên, có làm được không?"
"Chết tiệt, đúng là độc ác nhất là lòng dạ đàn bà."
"Anh mà tin tưởng mình làm được thì tôi có ác mấy cũng không liên quan gì đến anh, đúng không?" Hoắc Vi Vũ hỏi ngược lại.