Hoắc Vi Vũ nghe người đó nói mà thấy xấu hổ vô cùng.
"Không phải như vậy đâu." Cô muốn giải thích nhưng lại có cảm giác càng tô càng đen.
"Tôi không thu xếp một cách quang minh chính đại được. Xung quanh cô vẫn luôn có thám tử bám theo." Người đàn ông đó hạ giọng nói, "Khoảng 10 giờ cô đến cửa hàng KFC dưới tầng hầm trung tâm thương mại Thủy Thiên. Tôi sẽ thu xếp cho cô đến ở nhờ nhà của một người bạn đại học."
"Hả? À, vâng, cảm ơn anh." Sao cô cứ có cảm giác như làm gián điệp thế nhỉ?
Cúp điện thoại rồi, cô mới để ý thấy người đi đường đều nhìn mình với ánh mắt kỳ lạ. Được rồi, đấy là vì cô chưa chải đầu, chưa đánh răng cũng chưa rửa mặt.
Hoắc Vi Vũ cố che mặt, cúi đầu chạy vào một siêu thị. Cô mua lược, khăn mặt, bàn chải và kem đánh răng, vệ sinh cá nhân sạch sẽ rồi mới ra khỏi siêu thị.
Vừa ra ngoài, di động đã đổ chuông. Cô thấy người gọi là Lý Nghiên Hiền, sợ bà ta phá cửa liền nghe máy.