Hắn ra mở cửa. Trung tá Thượng đứng bên ngoài, trong tay bưng một cốc nước đường đỏ.
Cố Hạo Đình nhận lấy rồi bảo: "Bảo nhà bếp chuẩn bị bữa khuya, càng nhanh càng tốt, phong phú một chút, giàu protein."
"Dạ, vâng." Trung tá Thượng nhìn Tư lệnh nhà mình.
Anh ta chẳng hiểu gì cả. Ban nãy sắc mặt Tư lệnh sa sầm như cuồng phong bão tố, anh ta đứng giữa mắt bão mà lo ngay ngáy trong lòng. Bây giờ Tư lệnh lại ôn hòa đến mức cả anh ta cũng cảm thấy ấm áp.
Đây là sức mạnh của tình yêu sao? Anh ta thật lòng cầu mong, Hoắc Vi Vũ đừng có làm cho Tư lệnh nổi giận nữa.
…
Nửa tiếng sau, Trung tá Thượng bưng bữa khuya đủ sắc hương lên, gồm hai bát cơm trắng nhỏ, một bát thịt băm Ngư Hương, một bát khâu nhục và một bát canh bí đao xương sườn.
Hoắc Vi Vũ ăn lấy ăn để, loáng cái đã hết một bát, ngượng ngùng hỏi: "Còn cơm không?"
Cố Hạo Đình đưa bát cơm mình chưa ăn cho cô.
"Anh ăn gì?" Hoắc Vi Vũ hỏi khẽ.