Tiếng hô của cô ta vang rõ khiến những người quanh đó đều nghe thấy. Bao ánh nhìn kì quái đổ dồn về phía Hoắc Vi Vũ.
Hoắc Vi Vũ nghe cô ta nói vậy thì chột dạ, kéo quai váy lên vai, che đi vị trí vết hôn ở ngực. Nếu bây giờ cô cứ thế bỏ đi mất thì đồng nghĩa với việc chưa đánh đã khai. Còn nếu cô không đi thì lại không đủ tự tin, không biết làm thế nào để đối mặt với sự truy hỏi của mọi người.
Một khi đã dùng một lời nói dối để bắt đầu thì ắt sẽ phải dùng vô số lời nói dối khác để che đậy thêm, nếu không sẽ chỉ làm tình hình trở nên tệ hại hơn.
"Đang có chuyện gì vậy?" Tướng quân Mai đánh hơi được mùi bất thường, hất cằm hỏi.
Mấy chục người cố ý chặn Hoắc Vi Vũ lại, bao vây cô. Hoắc Vi Vũ nhíu mày. Cô có muốn cũng không đi được nữa rồi.