Hoắc Vi Vũ căng thẳng đến mức eo lưng cứng đờ. Cô ý thức được không phải hắn đang nói đùa.
Cô sợ hãi ép lưng vào trong tủ, nhưng không gian trong tủ vỏn vẹn chỉ có từng ấy, khiến cho cô chẳng trốn được đi đâu. Huống chi Lâm Thừa Ân và Tướng quân Mai đều đang ở bên ngoài.
"Bạn gái cậu có quan hệ mập mờ với Cố Hạo Đình, cậu có biết không?" Tướng quân Mai nói với giọng đẩy mỉa mai.
Sắc mặt Lâm Thừa Ân khá khó coi: "Tôi hiểu rõ người phụ nữ của mình, Tướng quân Mai lo lắng thừa thãi quá."
"Người phụ nữ của cậu ta ư? Ha!" Cố Hạo Đình lạnh nhạt nói bên tai Hoắc Vi Vũ.
Thực ra hắn sắp phát điên vì đố kị rồi. Một gã Ngụy Ngạn Khang đã khiến hắn đau khổ suốt bảy năm ròng. Vất vả lắm mới thoát ra được, bây giờ lại thêm một tên Lâm Thừa Ân.
Hắn nắm chặt tay cô kéo xuống dưới bụng mình.
Hoắc Vi Vũ cảm thấy lòng bàn tay bỏng ran như chạm phải đầu thuốc lá. Cô rụt tay lại.