Hoắc Vi Vũ lấy hết can đảm, ngẩng đầu lên: "Thật ra con và Thừa Ân…"
"Nếu không có chuyện Thừa Ân náo loạn tại tòa án thì Thừa Ân có thể tìm đại một cô gái nào đó để giả bộ. Nhưng bây giờ ai cũng biết người mà Thừa Ân thích là con. Nếu lại tìm một cô gái khác để giả bộ thì chắc chắn sếp của Thừa Ân sẽ cảm thấy nhà dì giả vờ cho có lệ, sẽ thẹn quá hoá giận." Mẹ Lâm ngắt lời Hoắc Vi Vũ.
Lòng Hoắc Vi Vũ thắt lại, lông mi khẽ run, cô lại cúi thấp đầu xuống. Tay nắm chặt lại như muốn giữ lại chút ấm áp cuối cùng của chiếc nhẫn kim cương.