Thân thể ngan ngát hương, thịt da như trăng sáng. Cố Hạo Đình đặt tay lên lưng cô, siết chặt cô vào lòng mình.
Phải làm sao bây giờ? Hắn không nỡ để cô đi.
"Cốc cốc cốc."
Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
Cố Hạo Đình liếc đôi mắt sắc bén về phía cửa, nghiêm giọng nói: "Không được vào."
Trung tá Thượng không mở cửa vào mà đứng ngoài báo cáo: "Thưa Tư lệnh, Tổng thống đến rồi ạ."
Cố Hạo Đình chau mày: "Biết rồi, bảo ông ta chờ một lát."
Hắn cởi chiếc áo sơ mi rộng trên người cô xuống, giúp cô mặc áo ngực, mặc váy rồi kéo khóa phía sau lên.
Sau một chút do dự, cuối cùng hắn vẫn bế cô lên, đi về phía cửa.
Tổng thống đang đứng bên ngoài, nhìn người con gái đang mê man trong vòng tay của Cố Hạo Đình.
Ông ta không nhận ra Hoắc Vi Vũ, đoán chắc không phải là con gái của nhà quan chức lớn.