"Tiểu Ngũ, em đừng có nói nữa. Em làm anh phân tâm bây giờ." Lâm Thừa Ân vừa chăm chú lái xe vừa đáp.
Cô không thuyết phục nổi Lâm Thừa Ân, lại không dám làm cậu phân tâm, đành phải nắm chặt lấy tay nắm.
Ba phút sau, xe đã đi từ đường bốn làn vào đường hai làn, một làn xuôi, một làn ngược. Đường này rất khó vượt nhau.
Hoắc Vi Vũ quay đầu thấy Cố Hạo Đình lái xe theo sát phía sau. Mỗi chiếc xe lướt qua hắn đều khiến cho cô giật mình sợ hãi, chỉ sợ hắn bị đâm vào.
Lâm Thừa Ân lại liếc qua kính chiếu hậu. Cố Hạo Đình chuyển làn đường, chuẩn bị vượt lên.
Trong lúc sốt ruột, Lâm Thừa Ân cũng chuyển làn đường, không để ý một chiếc xe ngược chiều phóng tới. Cậu giật nẩy mình, đánh tay lái, lực xoay quá mạnh khiến xe trôi thẳng về phía cái hồ ven đường, đạp phanh xe rồi mà vẫn không sao kiểm soát được chiếc xe. Nếu xe rơi vào hồ nước thì bọn họ sẽ chết bên trong mất.
Vào đúng lúc này, Cố Hạo Đình kịp thời chuyển làn, ngăn trước xe của họ.