"Anh Hai, anh không nên tổn thương một cô gái vô tội, cô ấy thích anh thật đó. Nếu anh không thích thì đừng trêu chọc cô ấy, nhé?" Hoắc Vi Vũ hơi tức giận vì thói trăng hoa của ông anh mình rồi đấy.
"Hôn nhân giữa cô ấy và anh là hợp tác đôi bên cùng có lợi, chẳng liên quan gì đến tình yêu cả. Chính cô ấy cũng hiểu rõ điều đó, anh chưa bao giờ hứa hẹn với cô ấy bất cứ điều gì." Thẩm Mặc Thần buông lời lạnh nhạt, trong giọng nói chẳng hề có chút độ ấm nào cả.
Tình yêu của anh đã dốc cạn từ lâu, anh đã chẳng thể yêu thêm bất kì ai khác nữa.
"Hợp tác? Hợp tác cả đời à?" Hoắc Vi Vũ chau mày, hai mắt đỏ hoe, nỗi bi thương tràn đầy trong lồng ngực.